itaexpress / Tin ITA / Thể thao - Giải trí / Âm nhạc / Tôi hát để tạ ơn quê hương, cuộc đời

Tôi hát để tạ ơn quê hương, cuộc đời

Ngoài công việc ra, những lúc rỗi rảnh, tôi lại ngồi viết nhật ký cho con, nói cho chúng biết yêu thương mọi người, yêu thương gia đình, quê hương và sau này khôn lớn biết sống có trách nhiệm với xã hội

Sau hơn 2 thập niên sống đời ca hát và vẫn còn tiếp tục đứng vững trên sân khấu bằng chất giọng truyền cảm, sang trọng với âm vực rộng, ưu điểm của Cẩm Vân là phát âm rõ ràng từng chữ, càng xuống trầm giọng chị càng trở nên ấm áp, tự sự và càng lên cao càng trong vắt, thiết tha. Cho đến hôm nay, Cẩm Vân vẫn dị ứng với cơn lốc xoáy của nền âm nhạc thị trường và vẫn trung thành với dòng nhạc trữ tình, mượt mà, sâu lắng. Chị thật sự xứng đáng có tên trong hàng ngũ hiếm hoi những tiếng hát vượt thời gian.

Nói về sự thành công của mình, Cẩm Vân bộc bạch: “Tôi không có bí quyết nào ngoài sự khổ luyện và sự nghiêm khắc với chính mình trong nghệ thuật. Ngoài ra, tôi còn biết lắng nghe những ý kiến đóng góp chân tình của những người đi trước, những anh em, bè bạn, một vài người trong số họ là nhạc sĩ, đạo diễn sân khấu, nhà báo và tôi tin rằng họ có đủ trình độ để chia sẻ với mình. Theo tôi, một ca khúc bao giờ phần chính yếu cũng là phần nhạc, nhưng ca từ cũng hết sức quan trọng để làm cho phần nhạc thêm bay bổng và ngược lại. Vì thế mà nhiều lần tôi phải tự mình từ chối hát một ca khúc mà mình rất yêu thích phần nhạc nhưng có một vài ca từ theo tôi là không ổn”.

Với 2 CD mới nhất này, được mang tên Bài ca không quên và Cẩm Vân người nghe dù khó tính đến mấy cũng sẽ bàng hoàng, xúc động khi gặp lại một Cẩm Vân vẫn còn nguyên vẹn sự ngọt ngào và cảm xúc như xưa qua những ca khúc một thời gắn bó với nhịp sống đất nước sau ngày kết thúc chiến tranh. Trong đó có những ca khúc không chỉ rất kén chọn người nghe mà còn kén chọn cả người hát mà một số bài đã gắn liền với tên tuổi Cẩm Vân cho đến nay vẫn chưa có ai thay thế được, như: Bài ca không quên, Đất nước, Thành phố tình yêu và nỗi nhớ, Rừng gọi (cùng của nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn); Đêm thành phố đầy sao (Trần Long Ẩn), Nhớ về Hà Nội (Hoàng Hiệp), Huyền thoại mẹ (Trịnh Công Sơn), Tình yêu con tàu và dòng sông (Nguyễn Đức Trung), Ngôi sao cô đơn (Thanh Tùng)... Chị nói: Với 2 album này, tôi hát để tạ ơn quê hương, tạ ơn cuộc đời và tạ ơn khán thính giả, những người đã góp phần tạo nên một Cẩm Vân hôm nay. Được hỏi: Bây giờ mơ ước lớn nhất của chị là gì? Cẩm Vân trả lời với một nụ cười không do dự: “Tôi đã quá yêu nghề và sống trọn vẹn với nghề trong từng hơi thở, cho đến hôm nay tình yêu đó vẫn còn nguyên vẹn như thuở ban đầu. Nhưng giờ đây, tôi là mẹ của hai đứa con đang ở tuổi hình thành nhân cách. Tôi muốn dành thời gian để chăm sóc và dạy bảo các con, làm sao cho chúng nó lớn lên thành một người tử tế. Thú thật tôi là một người may mắn có được một gia đình đầm ấm, một người chồng biết thương yêu, quý trọng và chia sẻ mọi buồn vui với mình. Tôi lại có hai đứa con khá ngoan và biết vâng lời. Tôi muốn ngày càng vun xới cho tổ ấm của mình càng ấm áp, hạnh phúc. Ngoài công việc ra, những lúc rỗi rảnh, tôi lại ngồi viết nhật ký cho con, nói cho chúng biết yêu thương mọi người, yêu thương gia đình, quê hương và sau này khôn lớn biết sống có trách nhiệm với xã hội. Thật ra đó không chỉ là lời dặn dò mà còn là khát vọng của tôi muốn gởi đến hai con.

Dương Tiêu